Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở nên ngọt ngào. Có đủ thử thách để trở nên vững mạnh. Có đủ nỗi buồn để hiểu cuộc đời. Có đủ niềm tin để bạn bước tới. Và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời...
Danh sách Blog của Tôi
Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012
NHỮNG NGƯỜI ĐÃ TỪNG ĐI QUA THƯƠNG NHỚ
Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012
LẬP TRÌNH CHO TRÁI TIM
Mỗi người sinh ra đều mang trong mình một trái tim. Ai cũng vậy thôi. Vậy mà lớn lên, trái tim điều khiển mỗi người theo mỗi hướng khác nhau...
Cũng như ai, ta cũng có một trái tim thôi nhé. Ta lớn lên theo nhịp đập của trái tim mình, lúc bình lặng, yên ả, lúc thì dồn dập,mạnh mẽ
Khẽ thôi, bật mí cho bạn điều này, cũng như máy vi tính, tim ta chứa rất nhiều thư mục đấy. Bạn có muốn biết không?
... Thư mục đầu tiên tên là quê hương. Khắc vào tim ta hình ảnh cánh đồng, ruộng lúa, con đò… có cả những điệu hò, những lời ru êm ả. Có con cua, con ốc, có bầy gà con nữa đấy… Quê hương mình ngày ấy, bây giờ và mãi mãi. Mai này, dù ta, và bạn, hay bất cứ ai có đi đến nơi xa xôi nào đó, xin một chút, một chút thôi, hãy thật nhớ hai từ “quê hương”.
… Thư mục tên gia đình. Gia đình với ba mẹ, ông bà, anh chị em. Hình ảnh ba vất vả mưu sinh cho cuộc sống hằng ngày. Hình ảnh mẹ lo lắng khi ta bị sốt vào lúc khuya. Hình ảnh ta khóc nhè với anh trai chỉ vì anh ấy chọc con mèo con của ta... Ta sẽ không quên đâu bạn, bởi đó là gia đình... Gia đình, đâu nhất thiết phải là người thân ruột thịt. Gia đình cũng là những con người cùng thương yêu và đùm bọc lẫn nhau. Gia đình là khi ta bật khóc có người an ủi vỗ về ”. Nhớ, gia đình là nơi cho mình nương tựa, là tất cả yêu thương là che chở lẫn nhau bởi tình cảm chân thành và thiêng liêng nhất.
… Có một thư mục mang tên bạn bè. Lúc ta vui, cũng như khi ta buồn, bên cạnh ta luôn luôn có những người bạn tốt. . Ta hiểu, không phải nhiều bạn là tốt, tốt nhất là nên nhận biết rõ, ai là bạn tốt của mình. Nhớ điều này nhé bạn, những người bạn tốt sẽ luôn ở cạnh khi bạn khó khăn, hay khi bạn vấp ngã. Thế nên, dù cuộc sống có đưa đẩy, có bạc bẽo, dù con người có phũ phàng, ta hứa, và bạn cũng hứa đi nhé, mình sẽ là bạn tốt của nhiều người dù nhiều người không xem ta là bạn tốt.
… Còn một thư mục rất ư nặng, tên là cuộc sống. Kể từ khi nhận thức được mình đang sống, thế nào là sống, thì cuộc sống cũng dạy ta nhiều điều. Nó dạy ta thế nào là vui, là buồn, thế nào là cười, là khóc. Cuộc sống cho ta những lời khuyên khi ta chán nản. Cho ta niềm tin, ước mơ, và hi vọng. Vì ta đã “lỡ” sống, nên ta sẽ tập quen dần với những qui luật của tự nhiên. Không khó cũng chẳng dễ, chỉ cần ta và bạn cố gắng và kiên trì, phấn đấu vì ước mơ của mình, cuộc sống sẽ luôn mỉm cười với mình đấy, tin nhé bạn.
Thư mục cuối mà tim ta chứa được có tên là tình yêu. Ta đã yêu một người, và yêu hết lòng. Mối tình đẹp ,trắc trở nhưng khó quên. Tình yêu dạy ta thế nào là nỗi đau, là nghẹn ngào.. dạy ta cách nhường nhịn, cách cư xử, những bài học giúp ta trưởng thành. Tim đau khi ta hờn giận và buồn khổ Tim khóc khi nước mắt ta trào ra. Tim mang nhiều vết thương, và đã có nhiều vết sẹo… Nhưng ta biết, rồi ta sẽ lại yêu, sẽ không ngần ngại và sợ sệt. Ta lại yêu hết lòng cho một người mà ta gửi gắm yêu thương. Bạn hãy cứ tin, vào tình yêu sẽ tìm được hạnh phúc của đời mình ở một người nào đó, một nơi nào đó ....
Ta muốn thay đổi chính mình, ta muốn đổi màu cuộc sống. Ta rất hay cài lại Windows trên máy tính.Thế nên lần, ta sẽ tìm phần mềm để cài lại tim mình...thế đấy ?
Lập trình trái tim , ta giữ lại những tập tin có hình ảnh quê hương, gia đình, hình ảnh bạn bè và cuộc sống. Ta biết, mỗi người chỉ có một trái tim, chỉ sống một lần, và chỉ có một cơ hội để yêu thương. Dù có thêm một lần được sống, thì những hình ảnh ấy mãi mãi là vô giá, và không bao giờ tìm lại được. Vậy nên, ta giữ lại nhé. Những thư mục ấy, ta giữ lại và đặt vào một nơi thật an toàn.
Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012
TIA NẮNG
Tia Nắng là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương. Cô không đẹp cái vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu xa. Mà đó là cái vẻ đẹp bình dị, gẫn gũi. Lúc bấy giờ, có nhiều chàng trai để ý Tia Nắng lắm. Mặt Trời mạnh mẽ và ấm áp, chàng Gió kiêu ngạo và bướng bỉnh, Mặt Trăng nhẹ nhàng và gần gũi... Tất cả bọn họ đều mong có được Tia Nắng. Nhưng mỗi người đều thể hiện tình cảm của mình theo một cách riêng
Mặt Trời nóng bỏng, luôn mang lại cho Tia Nắng những điều bất ngờ, thú vị, những cuộc dạo chơi bên dòng suối, trên những sườn đồi, trong những cánh rừng đầy hương hoa... Bên mặt Trời, Tia Nắng luôn thấy yêu đời, yêu cuộc sống.
Mặt Trăng lại luôn mang cho Tia Nắng những phút giây nhẹ nhàng, êm đềm, thoải mái nhất. Bên Mặt Trăng Tia Nắng luôn có những phút giây để nhìn lại mình, để nhớ lại những gì mình đã làm, đã trải qua. Từ đó tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.
Còn với chàng Gió. Gió kiêu ngạo và lạnh lùng. Gió sâu sắc và tình cảm. Với Gió, Tia Nắng luôn được nhìn thấy cuộc sống ở khía cạnh khác. Một cuộc sống nội tâm, một cuộc sống không phải toàn màu hồng như với Măt Trời, không nhẹ nhàng như với Mặt Trăng. Nhưng cô sợ Gió. Bởi vì cô biết Gió không bao giờ là của cô cả. Gió kiêu ngạo lạnh lùng quá, để không thể cất lên được tiếng Yêu.
Và kết quả thì có lẽ ai cũng biết rồi. Tia Nắng đã chọn cho mình Mặt Trời. Cuộc sống luôn vận động, luôn hướng về phía trước. Với Mặt Trăng, Tia Nắng chỉ có thể xem như một người bạn tốt, có thể trút những lo âu, phiền muộn, những khó khăn. Còn với Gió, có thể đó là một sự ngưỡng mộ, một sự đồng cảm, và cũng có thể là tình yêu nữa. Nhưng Tia Nắng đã không chọn Gió. Đơn giản bởi vì Gió quá kiêu ngạo, kiêu ngạo hay nhút nhát ? Yêu mà không dám thể hiện, hay không chịu thể hiện. Để rồi bây giờ, Tia Nắng luôn ở bên Mặt Trời, Mặt Trăng chỉ thỉnh thoảng gặp họ vào những lúc hoàng hôn. Còn Gió, ngày ngày vẫn lang thang, không nơi vô định. Gió đã đánh mất một thứ mà không bao giờ còn có thể tìm lại được nữa - TÌNH YÊU. Thời gian chẳng quay lại bao giờ.
Có những thứ đôi khi phải cúi xuống người ta mới có thể lấy được nó.
Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012
VÌ CUỘC ĐỜI HÃY...
Cuộc đời là một cơ may, hãy chớp lấy
Cuộc đời là hương sắc, hãy ngắm nhìn
Cuộc đời là chân phước, hãy tận hưởng
Cuộc đời là một giấc mơ, hãy biến thành hiện thực
Cuộc đời là một thách thức, hãy biết đối đầu
Cuộc đời là một bổn phận, hãy hòan thành
Cuộc đời là một cuộc chơi, hãy vào cuộc
Cuộc đời là quí giá, hãy nâng niu
Cuộc đời vô vàn của báu, hãy giữ gìn
Cuộc đời là tình yêu, hãy vui hưởng
Cuộc đời là một bí ẩn, hãy khám phá
Cuộc đời là ước hẹn, hãy thực hiện lời hứa
Cuộc đời là u sầu, hãy vượt qua
Cuộc đời là một ca khúc, hãy hát lên...
Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012
NHỮNG ĐIỀU TÔI ĐÃ HỌC
Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012
CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11
Lời Của Thầy
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miềnỞ nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.
Cứ mỗi năm gần tới ngày 20/11 tôi lại bồi hồi nhớ về mái trường xưa,ấm áp tình Thầy trò.Ai trong chúng ta cũng đã có một tuổi thơ với những bài học I,T,các Thầy đã đem tri thức đến cho chúng ta,những bài học kiến thức và bài học làm người,dù nhiều năm sau,có đi tới đâu thì tình Thầy trò trong mỗi chúng ta vẫn luôn là những năm tháng đẹp nhất không bao giờ phai mờ phải không các bạn...? Nhân dịp này tôi và các bạn hãy hướng về kỷ niệm ngày nhà giáo Việt nam,cùng chúc cho các Thầy,Cô giáo trên mọi miền Tổ quốc thân yêu luôn nhiều sức khỏe,hạnh phúc,dìu dắt các lớp học sinh tới những chân trời mơ ước. Mỗi chúng ta hãy luôn phấn đấu trở thành những người có tri thức,biết sống vì mọi người,góp sức nhỏ bé của mình,xây dựng đất nước ngày một tươi đẹp hơn...
Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012
CÁM ƠN ĐỜI MỖI SỚM MAI THỨC DẬY
Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012
TRÒ CHƠI MANG TÊN CUỘC SỐNG
Khi tiếng khóc chào đời vang lên, khi người ta bắt đầu đi trên con đường cuộc sống, ấy là lúc họ bắt đầu tham gia một trò chơi mang tên số mệnh - một trò chơi người ta không biết lúc nào sẽ dừng lại...
Có ai đó nói rằng để đem lại hạnh phúc phải đổi bằng đau khổ, để thay đổi định mệnh phải trả bằng nghiệt ngã… Nhưng người ta không thể thay đổi luật lệ của trò chơi. Con xúc xắc số mệnh cứ lăn tròn và lăn hoài trên một bản lề mong manh của sự sống và cái chết. Như một cơn gió thoáng qua dìu dịu, trơn mớn cảm xúc ngọt ngào từ đầu lưỡi tới tận cuối của góc sâu nhất trong tâm hồn. Để gục xuống hay đứng lên ? Để đau khổ hay cười vui ? Con xúc xắc sẽ cho ta biết… Khi nó lăn tới những bước phải đi, ta phải chọn lựa, hoặc đi tiếp, hoặc phá tan luật lệ trò chơi mà hờn dỗi và gạt đi tất cả những con xúc sắc khác. Nhưng khi ta dừng cuộc chơi, những người khác sẽ bị xáo trộn và náo động còn ta đã chấp nhận thất bại.
Thất bại trong cuộc chơi mang tên cuộc sống này là gì ? Là bỏ cuộc giữa chừng, là đầu hàng số mệnh, là chạy trốn và né tránh những thăng trầm của cuộc sống…
Bạn của tôi, bạn không thể mãi hy vọng một cuộc sống lạ lùng mang tên phép màu mà vốn nó không tồn tại. Bạn không thể trông chờ một cuộc sống chỉ có niềm vui và nụ cười. Bạn có bao giờ tự hỏi, dù một lần rằng tại sao mình sống trên thế giới này chưa? Nếu bạn hỏi tôi, tôi sẽ nói cho bạn biết: đó là vì ta phải nếm trải đau khổ, mất mát, buồn tủi. Đó là vì ta phải để những giọt nước mắt tuôn trào từ khóe mắt và vị mằn mặn của nó sẽ thấm nơi đầu môi.. Niềm vui, sự sung sướng và cảm giác hạnh phúc chính là những phần thưởng lớn nhất khi ta bước qua được sự chịu đựng ấy. Sống trọn vẹn và ý nghĩa là sống được nếm trải những cung bậc trong cuộc sống. Như một trò chơi vậy, có lúc phải giật lùi, để lúc khác sẽ tiến lên. Khi trở lại bạn mạnh mẽ hay gục ngã, đều ở quyết định của bạn.
Trong một trò chơi, bạn sẽ thấy nhiều bạn đồng hành và cả những đối thủ ngáng con đường đi của bạn. Trong cuộc chơi ấy, đôi khi bạn hãy thử tĩnh lặng và giành một chút không gian, thời gian để ngắm nhìn lấy toàn cục. Và bạn thấy nó liên tục cuốn đi, đơn thuần như một dòng chảy không điểm đầu, không điểm cuối. Bạn đồng hành có thể trở thành đối thủ, đối thủ có thể trở thành bạn đồng hành. Khi một trong cả hai gục xuống và kết thúc phần chơi của mình, một quãng đường dài sẽ mở ra phía trước, một quãng đường hụt hẫng mà bạn và những người xung quanh sẽ phải gồng lên để gánh lấy, để lấp đầy những chỗ trống trong trò chơi, hoặc giả chăng là chờ đợi và vun đắp cho những người chơi khác sẽ bắt đầu chập chững rồi vững bước đi lên.
Và rồi, có lẽ một lúc nào đó bạn sẽ lại trở lại như chính mình ban đầu... lại đơn độc bước đi và thực hiện cuộc chơi của chính mình. Phía sau bạn lại là những người chơi khác đang cố gắng để như bạn, đang cố gắng để vượt lên bạn. Và bạn sẽ mỉm cười để đi tiếp hay nhường bước ? Có thể, bạn nên vun đắp, và tạo điều kiện cho họ tiến lên.
Đó là lí do vì sao trò chơi cuộc sống này bạn phải có cả sự ích kỉ cần thiết và lòng vị tha, bao dung đủ lớn để trò chơi có thể tiếp tục, để đi tới những bước đi cuối cùng của chính mình, bạn sẽ mỉm cười ngẫm lại mọi thứ. Và lặng yên, kết thúc...
Trò chơi, vẫn tiếp tục...
Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012
DỄ VÀ KHÓ
Những say mê của con người có 3 nguồn gốc: Tâm hồn, trí tuệ và thể xác. Sự say mê tâm hồn làm nảy sinh tình bạn. Sự say mê trí tuệ sinh ra lòng kính trọng. Sự say mê thể xác làm phát sinh lòng ham muốn. Tổng hợp các sự say mê đó chính là tình yêu.
Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.
Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó.
Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó.
Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.
Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.
Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.
Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.
Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.
Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.
Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.
Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.
Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.
Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.
Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất.
Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.
Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.
Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.
Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.
Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây một cánh cửa chưa đã...
Có lẽ đã đến lúc bạn nên tha thứ cho ai đó (hoặc cho chính mình) về những điều họ đã nói hoặc làm.
Trong cuộc đời, chúng ta không thể trông chờ người khác đem lại hạnh phúc cho chúng ta. Hạnh phúc là điều phải do ta tạo ra và giữ lấy.